Quyền kiến nghị được liệt kê trong Tuyên Ngôn Độc Lập (Ngày 4 Tháng Bảy, 1776). Trước sự việc này các kiến nghị được làm nhiều lần của công dân trình lên nhà Vua của Anh Quốc đã bị bác bỏ. Sau này, tuyên ngôn về các quyền của những tiểu bang mới thành lập là Pennsylvania (1776), North Carolina (1776), Massachusetts (1790), và New Hampshire (1784) bao gồm sự bảo đảm cho hội nghị lập pháp và kiến nghị theo cách ôn hòa. Tuyên Ngôn về các Quyền của Delaware (1776) và Tuyên Ngôn về các Quyền Maryland (1776) thể hiện việc bảo vệ quyền kiến nghị này.
Tự do kiến nghị là quyền để yêu cầu chính quyền của vị làm điều gì hoặc kiềm chế làm điều gì. Tự do kiến nghị cho quý vị quyền viết kiến nghị gửi đến các viên chức đắc cử của quý vị và yêu cầu họ làm việc để thông qua các luật mà quý vị ủng hộ, hoặc kiến nghị có thể chi tiết như bản kiến nghị của toàn tiểu bang đang thỉnh cầu sự thông qua của các luật mới. Quyền kiến nghị cũng giúp cho các viên chức chính quyền biết các công dân suy nghĩ điều gì và những hành động gì mà họ muốn chính quyền thực hiện.
Về quyền kiến nghị, các cá nhân và nhóm công dân có thể thỉnh cầu luật mới (quy trình dự luật tiên khởi) hoặc thỉnh cầu bãi bỏ một luật (quy trình trưng cầu dân ý). Có các quy định khác nhau tùy vào loại kiến nghị. Văn phòng chúng tôi là viên chức lập hồ sơ kiến nghị cho các kiến nghị của toàn quận, học khu và khu đặc biệt. Tổng Thư Ký Tiểu Bang là văn phòng lập hồ sơ kiến nghị cho toàn tiểu bang trong khi lục sự thành phố địa phương của quý vị là văn phòng lập hồ sơ kiến nghị cho địa phương. Các kiến nghị bãi nhiệm có các quy định khác với các kiến nghị về khởi xướng và trưng cầu dân ý.